CHÚNG TA HOÀN TOÀN CÓ THỂ NÊN THÁNH !!!

Từ khi được rửa tội, được xức dầu thánh, ta đã thuộc trọn về Thiên Chúa rồi. Ta đã là thánh rồi. Chúng ta phải sống ơn gọi nên thánh của mình. Sống giữa cuộc đời đầy những cám dỗ, cạm bẫy, thách đố, áp lực, căng thẳng…chúng ta nhiều khi không dám nghĩ đến ơn gọi nên thánh. Có khi chỉ dám xin ơn đừng sa hỏa ngục thôi. Chúng ta nghĩ nên thánh là chuyện của các thánh trong sách, hay của các vị ẩn tu…Ta tưởng nên thánh là phải làm được phép lạ cả thể, phải cầu nguyện nhiều giờ mỗi ngày…
Thật ra nên thánh là điều nằm trong tầm tay của chúng ta, vì Chúa muốn ban cho ta đủ ơn để nên thánh.
Nên thánh là tập sống những điều nho nhỏ hàng ngày. Đừng nghĩ đến những việc cao xa, vĩ đại. Nếu nghĩ như thế, chúng ta sẽ dễ nản lòng, không dám muốn nên thánh nữa. Nên thánh là tập làm những việc bình thường với nhiều tình yêu. Cứ làm nhiều lần cho đến khi thành thói quen, ta sẽ nên thánh. Nên thánh không phải là việc ngày một ngày hai là xong, nhưng là một tiến trình từ từ tiệm tiến. Xin gợi ý thêm vài con đường nên thánh.
Nên thánh là có khả năng lắng nghe và chiều theo những đòi hỏi nho nhỏ của CHÚA. Chúa vẫn gợi lên cho ta ý muốn của Ngài trong từng giây phút. Coi ý Chúa trọng hơn ý mình. Lạy Cha xin đừng theo ý Con, nhưng theo ý Cha. Vui vì biết mình làm đúng ý Chúa, dù phải trả giá. “Không mong chờ phần thưởng nào ngoài việc biết mình đã thi hành ý Chúa” (Kinh xin ơn Quảng Đại).
Nên thánh là biết đón nhận những gì không thể đổi. Đón nhận những giới hạn của bản thân, của gia đình mình, của người khác.
Nên thánh là luôn tạ ơn Chúa. Luôn tìm ra cái hay, cái tốt của những gì Chúa để xảy ra cho mình. Tìm thấy trong mọi biến cố bàn tay yêu thương của Chúa. Chẳng có gì là hoàn toàn tồi tệ. Tìm cách ghép những mảnh rời rạc và vô nghĩa để ra một bức tranh có ý nghĩa.
Nên thánh là tập mỉm cười trước những khó chịu, trái ý, bực bội mình gặp mỗi ngày. Thánh nhân là người có óc hài hước, làm cho người khác vui, thay vì hay phản kháng, càm ràm, than thở, nhăn nhó…Biến những khó chịu thành chuyện vui, để những chuyện đó không ảnh hưởng được trên tình cảm của mình.
Kinh của thánh Tôma More được ĐGH Phanxicô khuyên đọc:
Tôi khuyến khích dùng lời cầu nguyện được cho là của Thánh Thomas More: “Lạy Chúa, xin cho con một bộ máy tiêu hóa tốt, và cũng cho con có cái gì đó để tiêu hóa! Xin cho con một thân thể khoẻ mạnh, và khiếu hài hước lành mạnh cần thiết để giữ sức khoẻ ấy. Xin cho con một tâm hồn đơn sơ, biết trân trọng tất cả những gì tốt lành, và không dễ nao núng trước sự dữ, nhưng biết tìm cách trả mọi thứ về đúng chỗ của nó. Xin cho con một tâm hồn không biết chán, không cằn nhằn, không thở dài than vãn, không căng thẳng quá đáng do cái tôi cồng kềnh. Lạy Chúa, xin cho con khiếu hài hước tốt lành. Xin cho con ơn biết nói đùa, biết khám phá chút niềm vui trong cuộc sống, và biết chia sẻ niềm vui ấy cho tha nhân.”
Trong một thế giới chỉ biết ganh đua, cạnh tranh, đấu đá, Nên thánh là biết nhường và nhịn, không đòi điều mình có quyền đòi (Pl 2,6-11). “Hạ mình hằng ngày của những người giữ thinh lặng để cứu vãn gia đình mình, những người mau mắn khen ngợi người khác hơn là khoác lác về mình, những người chọn những công việc hèn mọn nhất, và đôi khi ngay cả chọn chịu sự bất công để dâng cho Chúa” (Gaudete et Exsultate, 119).
Nhường bước, nhường đường, nhường một câu nói, nhường một quyền lợi mình được hưởng. Nhường thường đi với nhịn. Nhịn cũng hay đi với nhục.
– Nên thánh là chịu đựng một người sống gần bên, người bạn cũng làm việc với mình, người chỉ huy mình. Chấp nhận những người mình phải gánh trên vai. Không dám xin Chúa cất đi hay đòi Chúa phải biến đổi người ấy. Chỉ xin cho mình có đủ sức để chịu đựng.
Nên thánh là làm những điều chẳng ai biết mà cám ơn, chỉ một mình Chúa biết. Như thế tạo ra một không gian riêng tư để mình ở một mình với Chúa. Chúa biết mình là quá đủ. Chúa thấy mình thế nào thì mình là thế ấy.
Nên thánh là làm gì cũng nghĩ đến người khác. Không nghĩ đến lợi cho mình hay gia đình mình. Chấp nhận thiệt thòi về phía mình để tạo ra sự công bằng nào đó.
Nên thánh là quay đi trước những cám dỗ. Mỗi người có cám dỗ riêng. Cám dỗ nào cũng ngọt ngào, hấp dẫn. Nó cho ta thứ khoái lạc mà nếm rồi là ghiền, khó bỏ. Quay đi không dễ. Ta cứ bị vương vấn hoài, tiếc nuối vì phải bỏ. Có những cơn cám dỗ ta chỉ thắng được nhờ quay đi, chứ không nhờ quay lại mà chiến đấu.
Nên thánh là chu toàn bổn phận, dù nhàm chán. Yêu mến sự đều đặn, buồn tẻ. Trung thành với việc phải làm, dù có ngày mệt mỏi, muốn bỏ cuộc. Làm việc chỉ vì yêu mến Chúa.
Ngoài những gợi ý trên đây, mỗi người cần tìm xem đâu là con đường nên thánh mà Chúa muốn bản thân mình theo đuổi.
KẾT LUẬN
Khi nghĩ đến Các Thánh, chúng ta thường ngước nhìn lên những vị đã chiến thắng khải hoàn trên trời.
Nhưng chúng ta cũng nên nhìn quanh chúng ta để nhận ra những con người đang trên đường nên thánh, đang nỗ lực trở nên hoàn hảo như Cha trên trời. Phải nhậy bén mới nhận ra được những nét thánh thiện của bao người ta gặp hàng ngày trên đường. Những người đang sống các mối phúc đặc biệt một cách bình thường hay khó khăn.
Chính chúng ta cũng thuộc về Dân Thánh nhờ bí tích Thánh Tẩy, đã được xức Dầu thánh, và đang trở nên thánh, nhờ nên giống Đức Giêsu ngày một hơn. Chúng ta không thể bắt chước hết mọi nét đẹp nơi con người Đức Giêsu, nhưng chúng ta có thể yêu thích và say mê một nét nào đó của Ngài. Chính Chúa Giêsu đang mời ta nên thánh qua việc gợi lên trong ta niềm say mê đó.
Antôn Nguyễn cao Siêu SJ-

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *